Lọc Truyện

Tình Yêu Sủng Nghiện Của Tổng Giám Đốc Lâm

CHƯƠNG 184

Thấy bộ dạng thận trọng của cô, Lâm Thế Kiệt không khỏi bật cười, bỗng cảm thấy... cô cũng rất thú vị, có lẽ cuộc sống sau này sẽ có thêm nhiều niềm vui.

Giản Nghệ Hân đi theo Lâm Thế Kiệt như nàng dâu ngoan ngoãn, trong đầu đều là cảnh tượng gặp mặt sắp tới, đến lúc đó cô biết để tay chân ở đâu đây? Rồi cô phải mở miệng thế nào, gọi thẳng là ông nội, hay là...

“Lâmc Lâmc Lâmc”

Lúc Giản Nghệ Hân đang do dự, thì Lâm Thế Kiệt đã ngừng bước trước một căn phòng, anh gõ cửa, nhưng bên trong lại im lặng.

“Chẳng lẽ ông ấy không có ở đây?” Giản Nghệ Hân sốt sắng hỏi.

Không biết tại sao, càng tới gần chân tướng cô lại càng căng thẳng...

Lâm Thế Kiệt khẽ nhíu mày, đúng lúc này, ở phía xa xa trên hành lang vang lên tiếng cười nói, Giản Nghệ Hân nghe thấy tiếng thì nhìn qua đó, thấy Giản Thúy Vy và Lâm Hàn Tình đang đi tới đây.

“Anh Thế Kiệt, sao anh lại ở đây? Anh muốn tìm ông nội à?” Giản Thúy Vy cười híp mắt đi tới, trên mặt vẫn nở nụ cười hồn nhiên nhất.

Cô như ánh mặt trời ban mai, ngây thơ, xán lạn.

Giản Nghệ Hân không khỏi bị cô ta thu hút ánh mắt. “Ừm, thầy không ở đây à?” Lâm Thế Kiệt quen Giản Thúy Vy, nhưng không thân cho lắm, vì anh cung kính ông cụ Trình, nên cũng hơi lịch sự với cô ta. 

Giản Thúy Vy càng cười ngọt ngào: “Đúng vậy, lúc nãy có một bác tới tìm ông nội, hình như hai người đã ra ngoài rồi”

Lúc Giản Thúy Vy cười sẽ lộ ra răng nanh nho nhỏ, hàm răng vừa trắng vừa đều, trông rất ngây thơ.

Ánh đèn trên hành lang hơi mờ ảo, Giản Nghệ Hân không ngờ lại nhìn thấy tia sùng bái trong mắt Giản Thúy Vy, khi cô ta đứng cạnh Lâm Thế Kiệt. Chẳng lẽ cô ta cũng thích anh?

“Nếu đã như thế thì thôi vậy: “... Anh Thế Kiệt! Nếu anh có chuyện gì quan trọng thì em có thể chuyển lời giúp anh” Lúc Lâm Thế Kiệt nắm tay Giản Nghệ Hân định xoay người, thì Giản Thúy Vy bỗng lên tiếng, lúc này anh mới ngừng lại nói: “Không cần đâu” Dứt lời, anh năm tay Giản Nghệ Hân định rời đi.

Giản Nghệ Hân vừa lảo đảo, người đã lọt vào lòng Lâm Thế Kiệt, cô nhìn bàn tay ấm áp to lớn đang nắm lấy tay mình, không hề cảm thấy mất mát khi không gặp được ông cụ Trình, ngược lại còn cực kỳ yên lòng.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!