"Nói với Vu Chính Hải, han dám lấy danh nghĩa Ma Thiên Các để làm việc, món nợ này lão phu ghi nhớ."
[Ting - dạy dỗ Vu Chính Hải, thu hoạch được 500 điểm công đức.]
Tư Vô Nhai giật bắn người, lập tức ngẩng đầu nhìn lên, thấy Bạch Trạch đang lăng không lơ lửng trên bầu trời.
Tư Vô Nhai vội vàng nói: "Đồ nhi cẩn tuân sư mệnh."
Sư phụ lão nhân gia người đúng là thần long thấy đầu không thấy đuôi.
Kiểu tra tấn tinh thần này ... ai mà chịu nổi?
Đến khi hắn ngẩng đầu nhìn lại, Bạch Trạch đã biến mất ở chân trời.
Tư Vô Nhai nhìn về phía gian phòng của đại sư huynh, lúc này vẫn lặng ngắt như tờ. Hắn nghĩ ngợi một lát rồi nói: "Xem ra đại sư huynh bị thương không nhẹ ... "
Nói xong Tư Vô Nhai rời đi.
Bên trong phòng là một mảnh tối đen, yên tĩnh đến rợn người.
Sau khi Tư Vô Nhai rời đi, Vu Chính Hải mới mở mắt nhìn lên trần nhà.
Rồi nhắm mắt lại ngủ tiếp.
Sang hom sau, Tư Vô Nhai lại đen đứng trước cửa phòng Vu Chính Hải, khom người nói: "Đại sư huynh."
Vẫn không có động tĩnh.
Diễn lố rồi nha.
"Đại sư huynh ... đệ đã có thượng sách đối phó địch, có thể đánh hạ Kinh Châu trong vòng bảy ngày."
Ba!
Cánh cửa gỗ bị một cỗ nguyên khí phá tan.
Vu Chính Hải chắp tay bước ra, trước tiên nhìn quanh một hồi rồi mới hỏi Tư Vô Nhai: "Hiền đệ, thật sao?"
"Đại sư huynh, hôm qua huynh nghỉ ngơi tốt chứ?"
"Ta mơ thấy mot giac mong dai, toan than đều khong thoai mai." Vu Chính Hải vận động cơ thể một chút.
Mộng?
Tư Vô Nhai hiểu ý hắn, bèn nói: "Đại sư huynh đã vất vả lâu ngày, hay là để đệ thay mặt huynh xử lý sự vụ trong giáo hai ngày, cho đại sư huynh có thêm thời gian nghỉ ngơi?"
"Thế thì rất tốt. Làm phiền hiền đệ."
Vu Chính Hải nhấc tay đánh ra một đạo chưởng ấn. Trong chuồng, Quỳ Ngưu nhận được tín hiệu lập tức băng băng chạy tới.
Vu Chính Hải đạp trên lưng Quỳ Ngưu, phất tay với Tư Vô Nhai: "Hai ngày sau gặp.”
"Cung tiễn đại sư huynh."
Uồmmmm --
Quỳ Ngưu gầm lên một tiếng rồi đạp bước trên mây rời đi.
Lúc này Hoa Trọng Dương vội vàng chạy tới, bàn tay che trên trán, đầu ngẩng cao quan sát Vu Chính Hải rời đi, miệng nghi hoặc hỏi: "Giáo chủ có việc gì mà đi gấp thế nhỉ?"
Tư Vô Nhai không trả loi han mà than nhiên quay về phòng nghị sự.
Trên Ma Thiên Các.
Đoan Mộc Sinh, Chiêu Nguyệt, Chư Hồng Cộng và Tiểu Diên Nhi đứng xung quanh vây lấy Hải Loa, như thể sợ nàng đột nhiên chạy mất.
"Sư phụ dặn không được doạ tiểu cô nương này sợ, cũng không được để cô bé gặp chuyện gì nguy hiểm." Chư Hồng Cộng mỉm cười nhìn về phía Hải Loa.
Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!