Lưu Thương khẽ nâng tay, gằn từng chữ. "Bát diệp ... thì mạnh lắm sao?"
Vu Chính Hải không hề do dự lấy bên hông ra một viên thuốc đút vào trong miệng. Lưu Thương giật mình không rõ hắn đang làm gì.
Vu Chính Hải hờ hững nói: “Bát diệp ... đúng là rất mạnh!"
Thân ảnh Vu Chính Hải biến mất, trong giây lát đã xuất hiện ở giữa pháp thân của chính mình, người và pháp than hợp nhat! Cung luc đo trên người han bốc lên kim quang như bị hoa diễm thiêu đốt!
"Ngươi vẫn y hệt như trước đây, vẫn điên cuồng như vậy. Trẫm ... cũng muốn lĩnh giáo xem thủ đoạn của ma nguyên bí dược là như thế nào!"
Ông! Hai toà pháp thân va chạm, âm thanh vang vọng cả rừng cây khiến đám muông thú vội vàng bay ra, cá trên sông cũng nhảy lên khỏi mặt nước. Thuỷ lãng lăn lộn, cuồng phong tàn phá bừa bãi.
Vu Chính Hải lựa chọn sử dụng ma nguyên bí dược, đây là lý do mà ngày hôm nay hắn điên cuồng sử dụng đại thần thông!
Bích Ngọc Đao lấy góc độ quỷ dị đâm về phía pháp thân Lưu Thương. Lưu Thương ném Phán Quan Bút ra.
Hai kien vũ khí va chạm! Âm!
Luu Thương hạ xuong, Vu Chính Hải bay lên cao, hai người lao vao kịch chiến trên dòng Vân Nộ Giang.
Tu đau đen cuoi Vu Chinh Hai deu doc toan luc. Duoi luc cong kich đien cuồng của bát diệp đỉnh phong, cho dù là bát diệp rưỡi như Lưu Thương cũng lực bất tòng tâm.
Oanh!
Lại một chiêu Quan Lâm Thiên Hạ, đao cương công kích pháp thân Lưu Thương.
Rốt cuộc Lưu Thương không nhịn được nữa., quát to: "Đủ rồi!" hắn bộc phát tiềm năng vốn có, điều động pháp thân.
Hai bàn tay pháp thân bắt đầu chuyển động, vươn ra bắt lấy pháp thân Vu Chính Hải. Phan Quan But nở rộ quang mang màu đỏ sẵm --
"Bút Tảo Thiên Quân, Tuyệt Thánh Khí Trí!”
Đầu Phán Quan Bút cấp tốc viết ra bốn tự phù, bốn chữ triện Tuyệt Thánh Khí Trí màu đỏ xuất hiện vây quanh ngòi bút rồi bay vào trong lòng bàn tay pháp thân.
Pháp thân Lưu Thương nắm lấy tự phù Tuyệt Thánh Khí Trí đâm về phía trước.
Vu Chính Hải mang theo pháp thân không lui mà tiến.
Xoẹt!
Phán Quan But đâm vao lồng ngực pháp thân Vu Chính Hải. Bích Ngọc Đao biến thành đao cương cực lớn từ trên chém xuống, cắt đi một bả vai của Lưu Thương.
Âml
Hai người đồng thời hạ xuống, pháp thân tiêu tán theo cơn gió.
Vu Chính Hải lau đi máu tươi bên khoé miệng, bàn tay điểm kích vào huyệt đạo trên đan điền. Hắn thiêu đốt đan điền khí hải!
Vu Chính Hải ngạo nghễ đạp không bay lên, bàn tay nắm lại, Bích Ngọc Đao lượn vòng trở về rồi lần nữa bổ tới Lưu Thương, không cho hắn cơ hội thở dốc.
"Ngươi muốn đồng quy vu tận với trẫm ?! "
Trên thực tế Lưu Thương đã sớm cảm giác được đấu pháp của Vu Chính Hải hoàn toàn là liều mạng chém giết, đồng quy vu tận. Nhưng Lưu Thương không hề muốn mình phải mất mạng!
“Bình An ... Ngẩng đầu nhìn ta! Nhớ kỹ gương mặt ta! Giờ thì chết đi -- "
Đao cương chém xuống.
"Trẩm ... sẽ không chết!"
Hắn cắn răng, bàn tay giận dữ giơ lên, Phán Quan Bút theo bản năng đâm tới.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!