Hắn đứng lên, đỡ Vu Chính Hải lên lưng Cát Lượng rồi bay ra khỏi khu rừng.
Ngu Thượng Nhung vừa rời đi, phía sau một gốc cây khác có một người té phịch xuống đất, mồ hôi túa ra, không ngừng nuốt nước bọt:
"Đây chính là Kiếm Ma của Đại Viêm? Tướng quân Tạp La Nhĩ bảo chúng ta ngăn chặn người này sao? Phải nhanh chóng gửi phi thư mới được!"
Hắn vừa nói xong, từ trên đầu đột nhiên truyền tới một giọng nói --
"Bằng hữu."
iii,
"Thật xin lỗi, ngươi không gửi phi thư được rồi."
Khi hắn ngang đầu lên, còn chưa kịp nhìn thấy rõ ràng đã bị kiếm cương Trường Sinh Kiếm đâm thủng lỗ chỗ.
Xoet!
“Người thứ hai."
Ngu Thượng Nhung thu kiếm, bay trở về lưng Cát Lượng rồi hai người một ngựa bay về phía lạch trời.
Lạch trời ngăn cách Đại Viêm và Tây Vực là một dãy sơn mạch kéo dài vạn dặm cao ngất trong mây. Vì độ cao đặc thù này mà rất nhiều tu hành giả đã phải chùn bước.
Đa số tu hành giả muốn đến Tây Vực đều phải đi đường vòng, tuy nhiên đường sá xa xôi tiêu tốn rất nhiều thời gian.
Lúc trước khi Ngu Thượng Nhung trở về Tiểu Hàm Sơn, với tu vi bát diệp mà cũng phải mất gần năm ngày mới đến được Huân Hoa Mộ địa.
Đi đường vòng đương nhiên không thể, tính mệnh của Vu Chính Hải đang gặp nguy sớm tối. Cũng may Ngu Thượng Nhung có ngựa Cát Lượng.
Cát Lượng trời sinh rất hợp với Ngu Thượng Nhung, bất kể hắn muốn làm gì Cát Lượng đều có thể ngay lập tức lĩnh hội được ý hắn. Ngu Thượng Nhung bay lên thật cao.
Tu hành giả thông thường không thể bay cao đến mức này. Khi lên đến một độ cao nhất định, nguyên khí không thể duy trì nhịp thở cho tu hành giả nữa, nếu không hạ xuống sẽ bị chết ngạt, vì thế sau này tu hành giả không còn dám tuỳ ý bay lên cao nữa.
Lạch trời không cao tới cực hạn. Khi Cát Lượng bay được nửa đường, nhiệt độ xung quanh đột nhiên giảm mạnh, không khí trở nên lạnh buốt thấu xương, gió tuyết thổi ập vào mặt.
Ngu Thượng Nhung gọi ra cương khí hộ thể bao phủ Cát Lượng và Vu Chính Hải.
'Ta nghe lão tứ gọi ngươi là Cát Lượng ... Ngươi rất hợp ý ta, nếu có thể thì sau này đi theo ta nhé, ngươi thấy sao?"
Vừa bay lên cao Ngu Thượng Nhung vừa nói.
Cát Lượng đạp bước trên mây, đáp lại một tiếng.
"Rất tốt."
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!