Lọc Truyện

Trả Thù Vợ Mù: Tổng Giám Đốc Chúng Ta Hòa Ly Đi

Hoắc thị, ánh mắt Hoắc Đế Thành lúc nào cũng dán chặt vào đồng hồ đeo tay, khuôn mặt tuấn tú không chút biểu cảm, nhưng trong mắt lại tràn ngập vui mừng cùng chờ mong.

Kim phút đến một vị trí xác định, chuông báo của điện thoại cũng kịp thời vang lên, Hoắc Đế Thành đột nhiên cầm lấy chiếc áo khoác trên lưng ghế đứng dậy.

Triệu Nhất Minh cầm tài liệu gõ cửa đi vào: "Tổng giám đốc Hoắc, cái này..."

Hoắc Đế Thành liếc nhìn đồ vật trong tay anh ta, nhẹ giọng nói: "Không phải việc quan trọng thì tự cậu giải quyết đi."

Nói xong, anh lướt qua anh ta và nghênh ngang rời đi, tấm lưng lộ vẻ vội vàng.

Triệu Nhất Minh sững sờ một lúc lâu, bấy giờ mới hoàn hồn, gãi đầu một cái.

Đã lâu không thấy, tổng giám đốc Hoắc luôn thích tăng ca, hầu như ngày nào anh cũng là người cuối cùng rời công ty, hôm nay sao lại về sớm như vậy, vừa đến giờ đã rời đi rồi.

Nếu vừa rồi anh ta không nhìn lầm, bóng lưng của sếp Hoắc còn có chút kích động, không phải là... hẹn hò chứ?!!

Triệu Nhất Minh hít vào một hơi, cô Bạch đã tha thứ cho sếp Hoắc nhanh như vậy ư? Không thể nào, chắc chỉ là mong muốn đơn phương của sếp Hoắc mà thôi, hiển nhiên lần trước gặp mặt, cô Bạch vẫn luôn mặt không đổi sắc mà đối mặt với sếp Hoắc.

Lúc này mới qua bao lâu đâu chứ? Không hổ là sếp Hoắc, không chỉ có năng lực làm việc mà còn rất có tài ở phương diện này, thật là mẫu mực cho bọn họ.

Hoắc Đế Thành không biết đủ loại sùng bái của Triệu Nhất Minh đối với mình, vẻ mặt căng thẳng nhìn xe cộ phía trước.

Khó khăn lắm mới ra ngoài sớm như vậy mà còn gặp phải kẹt xe, thật là xui xẻo.

Anh cứ nhìn đồng hồ, lòng đầy lo lắng.

Hoắc Đế Thành quên mất bình thường anh tan sở rất muộn, trên đường đương nhiên không có nhiều người, nhưng bây giờ tan sở đúng giờ, thứ gặp được chính là cái gọi là giờ tan sở cao điểm.

Khi tới chỗ ở của Bạch Bắc Bắc đã là một tiếng sau rồi.

Bạch Bắc Bắc nhận được điện thoại của anh, vẫn còn có chút kinh ngạc: "Sao lại sớm như vậy? Hoắc Đế Thành, không phải anh thường tan làm lúc nửa đêm sao?"

Vẻ mặt Hoắc Đế Thành đình trệ trong giây lát.

Bất cẩn rồi, anh quên mất Bạch Bắc Bắc đã kết hôn với anh được ba năm, cực kỳ quen thuộc với lịch làm việc hàng ngày của anh.

Hoắc Đế Thành siết chặt ngón tay, vẻ mặt ngoan ngoãn ngây thơ trả lời: "Sức khỏe của anh một năm nay không được tốt, bác sĩ dặn anh không được làm việc quá sức, mà phải kết hợp làm việc và nghỉ ngơi."

Bạch Bắc Bắc nghe nói sức khỏe của anh không tốt, trong lòng thắt lại, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng.

Thân thể Hoắc Đế Thành từ trước đến nay đều rất tốt, có thể khiến anh tuân theo chỉ định của bác sĩ như vậy, năm nay sức khỏe của anh phải kém đến mức nào nên mới ngoan ngoãn như vậy chứ.

Sở Thanh Nguyệt vẫn luôn chú ý đến Bạch Bắc Bắc, nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của cô, cô ấy thở dài.

Hoắc Đế Thành quả nhiên là một con chó lắm mưu mô, chiêu khổ nhục kế này rất mượt mà.

Lúc Bạch Bắc Bắc đi xuống lầu, Sở Thanh Nguyệt nghiêng người qua cửa sổ nhìn, nhìn thấy một người đàn ông dáng người cao thẳng, khí chất thanh lịch, bước xuống từ trong chiếc ô tô màu đen. Mặc dù không nhìn rõ vẻ mặt của anh, nhưng có thể cảm giác được khi anh đối mặt với Bạch Bắc Bắc có một sự ấm áp và cưng chiều hoàn toàn không phù hợp với tính cách lạnh lùng của anh.

Sở Thanh Nguyệt sững người một lúc, sau đó cong môi cười.

Cô ấy ở bên cạnh đã nhìn rõ tâm tư và thủ đoạn của Hoắc Đế Thành song cũng nhắc nhở Bạch Bắc Bắc quá nhiều, chỉ là bởi vì cô ấy nhìn ra được Hoắc Đế Thành thật sự thích Bạch Bắc Bắc.

Bạch Bắc Bắc đương nhiên không phải không có tình cảm với Hoắc Đế Thành, về sau bọn họ sẽ ra sao, cứ để bọn họ tự quyết định. Nếu có người can thiệp sẽ có thể phản tác dụng.

Về phần Lâm Diệc Nhiên, có thể theo đuổi được Bắc Bắc hay không, còn phải xem tạo hóa của anh ta.

Tâm trạng của Sở Thanh Nguyệt rất tốt. Cô ấy là bạn của Bắc Bắc, chỉ quan tâm đến sự lựa chọn của Bạch Bắc Bắc. Cô ấy sẽ không bao giờ thiên vị bất cứ ai, ý muốn của riêng Bắc Bắc mới là điều quan trọng nhất. Hoắc Đế Thành và Lâm Diệc Nhiên đều như nhau, dựa vào bản lĩnh của bản thân thôi!

Hoắc Đế Thành lái xe đưa Bạch Bắc Bắc về nơi ở của mình.

Sau khi Bạch Bắc Bắc xuống xe, nhìn ngôi nhà trước mặt với vẻ mặt thất thần, đôi mắt hơi đỏ.

Nơi này, cô đã sống ở đây ba năm, nó nhốt cô ba năm, cô rất quen thuộc nhưng cũng rất xa lạ.

"Vào đi." Hoắc Đế Thành đỗ xe, đứng sau lưng cô, nhìn đôi mắt đỏ hoe của cô, muốn nắm tay cô, nhưng lại không dám.

Bạch Bắc Bắc gật đầu, đi theo phía sau anh.

Mở cửa ra, đồ đạc bên trong và vị trí của các đồ đạc giống hệt như cô tưởng tượng, như thể mọi thứ chỉ mới ngày hôm qua.

Cô nhắm mắt lại cũng có thể biết những thứ đó ở đâu.

Hoắc Đế Thành nhìn ra suy nghĩ của cô, nói với giọng trầm thấp khàn khàn: "Nơi này không có gì thay đổi sau khi em rời đi. Mẹ anh và An Nhiễm Nhiễm đã vứt rất nhiều đồ nhân lúc anh đi vắng. Những thứ đó anh không tìm thấy, tôi chỉ có thể mua lại từng chút một dựa trên ấn tượng của anh."

Bạch Bắc Bắc không nói gì, nhắm mắt lại, sờ sờ đồ đạc cùng đồ trang trí, trong lòng dâng lên một loại cảm giác rất kỳ quái.

Cái nhà này do cô đặt mua từng chút một, khi rời đi cô cũng không mang gì theo. Với hành vi của bà Hoắc và An Nhiễm Nhiễm, cô không hề bất ngờ.

Điều khiến cô ngạc nhiên là Hoắc Đế Thành lại bổ sung từng chút một những thứ đã bị bỏ đi, đồ trang trí và các loại đồ dùng hàng ngày ở đây nhìn rất mới, hoàn toàn không có dấu vết đã qua sử dụng, nhưng tất cả đều thành thật đặt ở vị trí cô quen thuộc.

Anh không giỏi làm việc nhà, những việc nhỏ nhặt này cũng không để ý, nhiều khi tìm đồ không được đều phải nhờ cô giúp đỡ.

Bạch Bắc Bắc khó có thể tưởng tượng, anh làm sao có thể thêm vào nhiều thứ như vậy chỉ dựa vào chút ấn tượng đó.

Cô chớp mắt, nước mắt tí tách rơi xuống, lại bị cô vội vàng lau đi.

Lúc Hoắc Đế Thành từ phòng ngủ đi ra, chỉ thấy đôi mắt hơi đỏ hoe của cô, không thấy gì khác.

"Phòng ngủ đã dọn xong rồi." Anh nói.

Bạch Bắc Bắc gật đầu, đặt đồ đạc xuống, đi vào phòng tắm rửa tay.

Nhìn dáng vẻ quen thuộc của cô, trong lòng Hoắc Đế Thành yên bình, hình ảnh cuộc sống bận rộn của cô trong căn nhà này trước kia hiện lên trong đầu, như không có gì thay đổi.

"Được, anh nằm trên giường đi." Bạch Bắc Bắc mặt không đổi sắc nói với anh.

Hoắc Đế Thành nhìn đồng hồ: "Còn chưa tới tám giờ, có phải hơi sớm không, chúng ta có nên nói chuyện một chút không?"

"Không cần." Bạch Bắc Bắc không chút do dự từ chối, trong lòng luôn nhắc nhở bản thân không nên để bị Hoắc Đế Thành mê hoặc.

Cô nhìn căn phòng này thì trong lòng dâng lên cảm giác quen thuộc, nó mãi ăn mòn trái tim cô, khiến cô sinh ra quyến luyến vô hạn. Cảm giác này rất tệ, rất dễ khiến người ta mụ mị.

"Hiện tại tuy rằng thời gian hơi sớm, nhưng cũng không sớm lắm, chờ anh ngủ chắc đã gần chín giờ, thời gian vừa vặn."

Cô nói rất lạnh lùng, coi mình như một cái máy mát xa vô cảm, cự tuyệt sự lôi kéo làm quen của Hoắc Đế Thành.

Hoắc Đế Thành thở dài trong lòng, Bạch Bắc Bắc thật sự rất đề phòng anh.

Nhưng điều này cũng nằm trong dự liệu của anh, anh cũng không nghĩ tới chuyện một bước lên trời.

"Anh đi tắm rửa trước." Hoắc Đế Thành nói xong liền nhanh chóng vào phòng tắm tắm rửa, cố ý tẩy rửa sạch sẽ, khuôn mặt tuấn tú càng khiến anh thêm phần hấp dẫn.

Khi đi ra, anh cố ý chỉ quấn một chiếc khăn tắm quanh người, phô bày trọn vẹn dáng người cường tráng mạnh mẽ.

So với Lâm Diệc Nhiên ôn hòa nhã nhặn, thân hình của anh rắn chắc và mạnh mẽ hơn, làn da trắng lạnh, cơ bắp cân đối, mỗi bắp thịt đều ẩn chứa sức mạnh bộc phát mạnh mẽ, khiến anh trông rất quyến rũ.

Hoắc Đế Thành giả vờ tùy ý lau tóc, trong lúc cánh tay nhấc lên hạ xuống thì cơ bắp nổi lên, tương xứng với dung mạo tuấn tú độc nhất của anh, quyến rũ chết người.

Bạch Bắc Bắc khó chịu nghiêng đầu, hai gò má đỏ bừng: "Hoắc Đế Thành, anh mặc quần áo vào đi."

Hoắc Đế Thành rất hài lòng với phản ứng của cô, sau khi lau khô tóc một nửa, anh tùy ý quàng khăn tắm lên cổ, trong mắt hiện lên ý cười.

"Bắc Bắc, em biết thói quen của anh, ở nhà tắm xong anh đều như vậy."

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!