Lọc Truyện

Tuyệt Phẩm Thiên Y - Giang Nguyên

Hai nguoi đều giat mình sung sốt, sau đo nhìn về hướng man hình trước mắt.

Chỉ thấy trên màn hình này có một điểm màu đỏ đang nhanh chóng lóe lên, sau đó tiến rất nhanh về hướng này.

- Đây là ... Máy bay bay ngang qua sao?

Người đầu tiên ngẩn ra nhìn điểm đỏ bay thẳng tắp kia, kinh ngạc nói.

- Chắc là một cái máy bay đi nga ...

Người còn lại nhìn số liệu trên radar rất nhanh, sau đó kinh hãi kêu to:

- Cậu nhìn tốc độ và độ cao kìa ... Lao thẳng về đây đấy ... Là chiến đấu cơ đang bay thẳng về hướng chúng ta ... Mau báo động!

- Sao ... sao có thể như thế chứ? Nơi này không phải phạm vi Hoa Hạ, sao bọn họ dám?

Lúc này người kia còn chưa thể tin nổi, vừa mở hộc chứa nút báo động ra, vừa chần chừ không biết nên bấm hay không, nhìn về phía người bên cạnh nói.

Người bên cạnh nhìn điểm đỏ trên màn hình đã càng ngày càng gần, lúc này sắc mặt trắng bệch, bất chấp nói thêm câu gì với gã ngốc đáng chết bên cạnh, đưa tay đập mạnh vào cái nút báo động kia.

Tiếng còi báo động chói tay phá tan màn đêm yên tĩnh trong nháy mắt ...

Những căn phòng vốn tối đen như mực trên đảo trong nháy mắt liền sáng đèn, nhưng chỉ làm cho thành viên phi hành đoàn đang tiến tới trước đảo nhỏ lộ nụ cười trào phúng.

Nhìn vô số ánh đèn sáng lên trong nháy mắt phía dưới, máy bay ném bom lướt qua ở tầm thấp, hai quả bom mỗi qua hơn trăm cân trong nháy mắt gào thét lao từ trên không trung xuống.

- Âm ầm ..

Hai tiếng nổ chợt vang lên, làm bùng lên hai luồng lửa lớn, trong nháy mắt liền phá hủy toàn bộ trang viên trên đảo kia.

Mà máy bay ném bom bay vút qua kia cũng không vì thế mà bỏ qua, quay một vòng trong không trung, lại trở lại trên không trung của hòn đảo nhỏ. Trong tiếng rít, một quả bom lớn lại tiếp tục rơi xuống.

Chẳng qua sau khi quả bom này rơi xuống đất cũng không nổ tung ngay lập tức, mà mấy giây sau chỉ thấy hòn đảo nhỏ chấn động mạnh. Tất cả mọi thứ đều sụp đổ xuống mặt đất, làm bùng lên một đám bụi lớn ...

Hoan thanh nhiệm vụ ... Trở về!

Tín hiệu truyền ra, rốt cục chiếc máy bay ném bom kia nhanh chóng vọt tới trên bầu trời, sau đó hoàn toàn biến mất ...

Mười mấy phút sau, một vệ tinh lại rất trùng hợp bay qua bầu trời hòn đảo nhỏ. Trong nháy mắt, màn hình vệ tinh hiển thị rõ ràng toàn bộ tình hình hòn đảo.

Ở cách đó ngàn dặm, Lâm Thanh Bình ngồi trong một gian phòng chỉ huy, nhìn màn ảnh đang hiển thị toàn bộ hòn đảo.

Nhìn hai quả bom cả trăm can nổ tung cùng một quả bom bốn trăm cân oanh tạc làm tất cả kiến trúc hoàn toàn bị phá hủy, hẳn là không có bất cứ kẻ nào có thể sống sót, lúc này ông mới hài lòng gật đầu ...

- Thường ủy Giang ... Nhiệm vụ đã hoàn thành. Toàn bộ hòn đảo đã bị phá hủy!

Nghe giọng Lâm Thanh Bình truyền tới từ đầu bên kia, Giang Nguyên gật đầu khẽ, trên người tỏa ra vẻ lạnh lùng khiến cho cả đám quân lính bên cạnh đều thầm run rẩy.

- Trở về ...

Giang Nguyên thốt lên, người bên cạnh hít sâu một hơi, vội vàng trầm giọng

nói:

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!