Lọc Truyện

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

Trước kia, bọn họ cho rằng Nhan Ngọc Chân nhiều lắm cũng chỉ là Thánh Hoàng Thiên thượng kỳ.

Nhưng đâu ai ngờ, hắn ta lại không có xác thịt phàm trần, Nguyên Thần còn tiến thêm một bước, khoảng cách đạt đến Chân Hoàng Thiên cũng chỉ còn có nửa bước nữa mà thôi!

Hơn nữa trăm triệu năm này, hắn ta chuyên tâm tu luyện Nguyên Thần, Nguyên Thần đã được cô đọng không gì sánh được.

Có thể không có chiến lực quá mạnh, nhưng sức chống chọi lại không thể khinh thường.

Phù Sinh Nhược Mộng đương nhiên là có tác dụng, nhưng có bao nhiêu tác dụng thì đúng là khó mà nói được.

Hon nữa, một khi Nhan Ngọc Chan nhanh chong đot pha Chan Hoang Thiên, hiệu quả của Phù Sinh Nhược Mộng sẽ giảm đi rất nhiều.

Diệp Viễn cũng không muốn ký thác hi vọng của bản thân lên sơ xuất của đối thủ.

Cho nên, hắn cùng với Nhan Ngọc Chân đều đang giành giật từng giây!

"Vị diện này vô cùng hỗn loạn phức tạp, ngươi định tìm như thế nào?" Di Thiên nói.

"Nhan Ngọc Chân không có thân thể Chân Long, thân thể Nguyên Thần tuy có thể xuyên thẳng qua hư không, nhưng so với thân thể Chân Long thì kém hơn rất nhiều! Dựa vào năng lực của hắn ta, liệu có thể đem những người này giấu đi được bao xa? Ta dùng Thông Thiên giới làm tâm, theo đường xoắn ốc tìm dần ra bên ngoài, cuối cùng cũng có thể tìm được thôi!" Diệp Viễn nói.

Di Thiên nghe xong thì sững sờ, bật cười nói: "Tiểu tử giỏi đấy, là ta đã xem nhẹ ngươi rồi! Bây giờ, ngươi đang chạy đua cùng thời gian đấy!"

Diệp Viễn khẽ gật đầu, thân pháp lại không hề dừng lại một giây một phút nào.

Mấy ngày sau, Diệp Viễn lại lần nữa đi vào bên trong một Tiểu Thiên Thế Giới.

Thần thức quét qua, lông mi Diệp Viễn khẽ run lên, tinh thần chấn động!

Ở chỗ này, thế mà lại phát hiện ra một người quen!

Thánh Tổ Đại Tế Tư, Dực!

Lúc này, Dực đang bị mấy gã cường giả đỉnh phong vây công.

Thế nhưng chỉ một cái liếc mắt của Diệp Viễn, đã làm cho trận chiến dừng lại.

Quá đáng sợ!

Diệp Viễn nhướng mày, mấy người bên cạnh Dực đã trực tiếp hóa thành một đám sương máu.

Hắn bước ra, đến trước mặt Dực.

"Diệp Viễn!"

Dực nhìn thấy Diệp Viễn không khỏi lệ rơi đầy mặt.

Khí tuc của han ta hoan toan khác với những cường giả của Tiểu Thiên Thế Giới này.

Mỗi ngày, hắn ta đều phải trốn thoát khỏi những cuộc truy sát.

Có thể sống đến bây giờ, đúng là phải cảm tạ đất trời.

Hắn ta còn muốn nói thêm gì đó, nhưng Diệp Viễn lại dùng tay ra hiệu, một cỗ sức mạnh nguyên thần vô cùng lớn mạnh, lập tức xâm nhập vào trong thần trí Dực.

Toàn thân Dực chấn động, đối mặt với phương thức thô bạo này của Diệp, hắn ta hoàn toàn không có chút năng lực chống cự nào, chỉ có thể để mặc đối phương muốn làm gì thì làm.

Diệp Viễn thi triển bí kỹ Thần Diễn, bá đạo lau đi ấn ký của Nhan Ngọc Chân, lúc này mới thu hồi sức mạnh nguyên thần.

Dực cảm thấy hoảng sợ, rốt cuộc thì hiện tại Diệp Viễn đã mạnh đến mức nào

rôi?

Cho dù là Thiên Vị trong truyền thuyết cũng không thể làm được đến mức này, đúng không?

Bản thân ở trước mặt hắn thì giống như một con rối gỗ, hoàn toàn không thể tự chủ được.

Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!