Chuyện như thế sao có thể xảy ra được?
Đúng là dường như đã xảy ra rất nhiều chuyện không thể.
Lúc này, Lý Trường Sinh bỗng nhiên cầm ra một ngọc giản, hờ hững nói: "Đây là bí pháp phòng ngự nguyên thần, sau khi tu luyện thành thì đủ để chống đỡ công kích nguyên thần cùng giai! Khoảng thời gian này, các ngươi gác lại những chuyện đang làm để tu luyện cho thật tốt! Tiểu tử kia dù có mạnh hơn nữa thì cũng chỉ là người thôi, không gây ra sóng to gió lớn gì được đâu."
Mọi người vừa nghe đã lập tức thấy mừng rỡ!
Phòng ngự sự công kích nguyên thần là rất khó, nhưng có cái này thì họ không còn sợ Diệp Viễn nữa.
Triệu Đỉnh vui mừng nói: "Đạ tạ tổng minh! Tổng minh yên tâm, sau khi thuộc hạ tu thành môn bí pháp này thì nhất định sẽ đi giết tên tiểu tử đó!"
Lý Trường Sinh khẽ gật đầu, cũng không nói gì nhiều.
Một Diệp Viễn nho nhỏ mà thôi, hắn ta không để vào mắt.
Huyết Minh, một nam tử đứng chắp tay trên đỉnh núi, ánh mắt hưng phấn, nói: "Tiểu tử, ta đã biết ngươi sẽ không chết dễ dàng như vậy mà! Chỉ cần có hai huynh đệ chúng ta ở đây, Võ Định Thiên Tông sẽ không bị diệt! Một ngày nào đó, chúng ta sẽ tiêu diệt Đan Minh!"
Minh chủ nổi danh của Huyết Minh chính là Lạc Vân Khinh đã từng là thiên kiêu của Võ Định Thiên Tông!
Những năm này, hắn ta tiến bộ từ trong giết chóc, cuối cùng cũng đạt tới bán Thánh Hoàng Thiên
Chẳng qua là muốn tiêu diệt Đan Minh thì vẫn là chuyện xa không với tới.
Diệp Viễn trở về khiến hắn ta có lòng tin trở lại, cuối cùng cũng thấy được một ánh bình minh.
Thông Thiên Giới, Di Thiên thấy Diệp Viễn thì thẳng thừng mắng to.
"Ngươi đồ khốn kiếp này, sao không chết ở bên ngoài luôn đi! Lần nào cũng lừa gạt lão tử, chiếu theo những gì ngươi làm, lão tử chưa về nhà đã bị ngươi gài bẫy chết rồi! Nhìn dáng vẻ nửa sống nửa chết này của ngươi, còn không bằng đã chết!"
Di Thien để Nguyet Mong Ly mang than xac của Diep Viễn về lại Mê Thần Cung, lợi dụng trận pháp trong Mê Thần Cung để tu bổ hao tổn trên thân thể.
Nhưng bây giờ Diệp Viễn đã thành kẻ nghèo nàn chính cống.
Trước khi tu luyện, Diệp Viễn đã hao hết sạch tất cả Thiên Tinh, sau đó vì đi đường mà tiêu hao hết sạch Thiên Đan trên người.
Bất đắc dĩ, Di Thiên không thể làm gì khác hơn là dùng sức mạnh chân long của mình truyền vào trận pháp, giúp đỡ Diệp Viễn bù đắp hao tổn.
Kết quả lần này hắn ta lại tổn thương nguyên khí nặng nề.
Có điều lần này kha hơn lần trước một chút, han ta còn có sức lực mắng chửi người.
Thấy dáng vẻ nguyên thần yếu ớt của Diệp Viễn, Nguyệt Mộng Ly lo lắng nói: "Viễn ca, huynh không sao chứ?"
Diệp Viễn cười nói: "Không sao, tai họa ngầm của Thông Thiên Giới, lần này xem như đã trừ được tận gốc! Sau này ta sẽ giúp mọi người đạt đến Thiên Vị, chúng ta cùng đi Tam Thập Tam Thiên!"
Nguyệt Mộng Ly nói: "Vậy ... Tìm được biện pháp cứu Linh Tuyết tỷ tỷ rồi sao?"
Diệp Viễn gật đầu nói: "Không bao lâu nữa là ta có thể giúp muội ấy tụ hồn! Nhắc tới thì chuyện này còn phải cảm tạ Di Thiên tiền bối."
"Hừ!"
Di Thiên hừ lạnh một tiếng.
Hai người này phát cẩu lương, hoàn toàn xem hắn ta như không thấy.
Ngươi mắng của ngươi, ta phát của ta.
"Thật ư? Vật thì tốt quá! Ông trời có mắt, cuối cùng cũng có thể khiến Linh Tuyết tỷ tỷ sống lại rồi!" Nguyệt Mộng Ly hưng phấn nhảy cẫng lên.
Nàng biết lo lắng lớn nhất trong lòng Diệp Viễn là gì, cho nên thật lòng vui vẻ thay Diệp Viễn.
Còn về chuyện tổn thương nguyên thần, đối với Diệp Viễn mà nói cũng không xem là chuyện lớn gì.
Hồn tộc chính là dùng trạng thai nguyên thần để chiến đấu, tổn thương là khó tránh khỏi.
Nếu 'Thần Diễn' là thánh điển Hồn tộc chí cao thì đương nhiên có thủ đoạn tu bổ nguyên thần.
Ba tháng sau, cuối cùng Diệp Viễn cũng khôi phục được trạng thái đỉnh phong.
Sau khi Diệp Viễn trở lại Thái Minh Ngọc Hoàn Thiên thì dùng một kiếm chặt đứt vị trí lối đi, trực tiếp tách Thông Thiên Giới và Thái Minh Ngọc Hoàn Thiên ra.
Cứ như vậy, hắn hoàn toàn không có mối lo về sau nữa.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!