Lọc Truyện

Vạn Tộc Chi Kiếp - Tô Vũ (FULL)

"Thân thể này của ngươi ... "

"Ta mở ra Chu Thiên khiếu, sau đo lại đuc than hơn 60 lần."

Không phản bác được!

Đúng vậy, mở Chu Thiên khiếu, lại đúc thân mấy chục lần, không phải chỉ như vậy thôi sao?

Đơn giản biết bao a!

Mà Tô Vũ thì trộm nhìn thoáng qua Đại Minh vương, hắn vẫn là lần đầu tiên thấy dáng vẻ của ông. Thoạt nhìn là một vị trung niên nho nhã, có dáng dấp của một vị Văn Minh sư. Thế nhưng, trong nho nhã lại xen lẫn chút thô lỗ, không đủ hiền hoà.

Văn Minh sư là những kẻ nho nhã hiền hoà.

Vị này thì lại có vẻ như giả vờ nho nhã.

Hắn nhìn lén Đại Minh vương, Đại Minh vương cũng đang nhìn hắn, thật lâu sau ông mới vô lực nói: "Vận khí của ngươi không tệ!"

Thế mà lại rơi vào tay của lão tử.

"Nghe nói ngươi rất có tiền ... "

Tô Vũ khủng hoảng.

"Được rồi, ta không đoạt của ngươi, nếu ngươi chết thì nhớ nói cho chúng ta biết di hài của ngươi ở đâu, di sản ở đâu."

Còn sống thì thôi vậy.

Nhưng chết rồi thì khác. Cái tên này có chết cũng dùng không hết gia sản, nhớ nói cho chúng ta biết di hài cùng di sản của ngươi ở đâu là được.

Không có ý tứ gì khác, chỉ là muốn đi nhặt xác cho ngươi thôi.

Tô Vũ bất đắc dĩ, cần phải thế sao? Chúng ta vừa mới gặp mặt thôi mà.

"Chu gia gia ... "

"Bối phận tự tăng rồi?"

Tô Vũ không phản bác được, lần trước ta nói đây là tằng gia gia của ta?

Đúng là ta vừa tự tăng bối phận.

"Vậy ... Ngài có thể thả đầu ta ra được không?"

Một mực bị người ta tóm đầu khiến hắn rất sợ hãi.

Sợ hãi vị này biết mình có tiền, xúc động quá mà sơ ý bóp chết mình.

Vô địch thật sự quá mạnh.

Tô Vũ hoàn toàn không có bất kỳ tâm tư phản kháng gì, vị này mạnh mẽ tới đáng sợ.

"Chu gia gia, những người khác cũng đã nhập cảnh, nhanh giết nhiều một chút, cướp nhiều một chút, nếu thủ tiêu được trưởng lão thì có lẽ chúng ta có thể nắm giữ mấy con đường đại phủ!"

Có lý, không cần thiết lãng phí thời gian cùng Tô Vũ.

Cái tên này ... thôi được rồi, Đại Minh vương cũng không còn gì để nói.

Tất cả mọi người đều cảm thấy hắn đang ở cổ thành, hắn thì hay rồi, đã lén về tận Nhân cảnh!

Tiện tay ném người qua một bên, Đại Minh vương trong nháy mắt đã tan biến, "Về Nhân cảnh rồi thì có thể tùy thời liên hệ Chu Thiên Đạo hỗ trợ, đừng có chạy lung tung!"

Vứt xuống lời này xong, ông liền biến mất.

Đoạt thì không tiện đoạt, giết lại không thể giết, thôi được rồi, ông không thèm để ý Tô Vũ nữa. Trong cơ thể Tô Vũ không quá nhiều tử khí, ông cũng có chút ngoài ý muốn, tiểu tử này không phải là thành chủ sao?

Cắn trả không phải rất lợi hại hả?

Trước đó còn phong tỏa cửa thành nhiều ngày như vậy, thế mà hắn vẫn không có chuyện gì?

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!