Dứt lời, hắn đánh một chưởng lên hai tháp nhỏ.
Sau tiếng nổ vang, Phong Vân Thánh Kiếm đều không lên tiếng.
Nhưng đòn đánh của han không hề để lại dấu vết nào trên tháp, như đánh vào không khí.
Dương Bách Xuyên cũng muốn thử xem hai tòa tháp nhỏ này có lực can trả hay không.
Kết quả đã chứng minh, không hề có bất kỳ lực lượng phản lại nào.
Nhưng đoi phu the kia bị doa so~
Quả thật bọn họ chỉ đang uy hiếp lợi dụng Dương Bách Xuyên, nhưng bây giờ họ phát hiện hình như tên tiểu tử này không dễ mắc lừa.
Cả hai tức giận: "Tiểu tử, ngươi đang ép chúng ta giết ngươi ... "
"Cút, giết ta? Sợ là hai tàn hồn như các người không làm được, tiểu gia đây sẽ khiến phu thê ngươi mở mang tầm mắt, đợi đi, nhanh thôi tiểu gia sẽ thả các ngươi ra ngoài ~"
Dưong Bach Xuyen vừa mắng vừa đi toi hai toa thap nhỏ ~
Lúc này, Phong Vân Kiếm Thánh đã cảm giác được có gì đó không đúng.
Tên tiểu tử này ...
Rõ ràng đang mắng bọn họ, dường như phát hiện được điều gì nhưng lại chủ động lại gần, tình huống này là như thế nào?
Vốn dĩ, mục đích của hai người họ rất rõ ràng, lừa Dương Bách Xuyên tiến lại gần, dùng máu và thần lực của hắn ta rót vào tháp nhỏ, bọn họ đương nhiên có thể ra ngoài, khi đó Dương Bách Xuyên chỉ có con đường chết, đồng nghĩa với việc bị hiến tế mà thôi.
Nhưng vừa rồi nhìn tên tiểu tử này mắng bọn họ, dường như không dễ lừa như vậy, lúc này lại chủ động qua đây, điều này khiến hai phu thê Phong Vân Thánh Kiếm mù mờ, không biết tên tiểu tử Dương Bách Xuyên này có ý gì?
Chẳng lẽ hắn thật sự muốn giúp bọn họ?
Không giống vậy ~
Đoán không ra tâm tư của Dương Bách Xuyên, phu thê bọn họ cũng không quan tâm nữa, dù sao hắn ta cũng chỉ là một con kiến hôi nhỏ bé, chỉ cần hắn chạm vào tháp nhỏ là đủ, bọn họ sẽ có cách hút khô máu của hắn, tới khi đó chắc chắn có thể phá bỏ phong ấn.
Hai người chờ mong nhìn Dương Bách Xuyên đang bước từng bước tới ...
Dương Bách Xuyên cũng đang cười lạnh, hắn không cần lo lắng bất cứ vấn đề gì, dưới sức cắn nuốt của bình Càn Khôn, hắn tin âm mưu quỷ kế gì cũng chỉ là cọp giấy, hắn chỉ cần đưa cánh tay trái tới tháp nhỏ thì mọi chuyện sẽ thành công.
Tất cả giao cho bình Càn Khôn, hắn không cần phải quan tâm nữa!
Chớp mắt, Dương Bách Xuyên đã đi tới tháp nhỏ.
Đứng trước đôi tháp, Dương Bách Xuyên đưa tay trái ra.
Hai tháp nhỏ nối liền với nhau, chỉ cần đưa tay vào một cái là được.
"Ầm ~"
Dương Bách Xuyên không ngờ khi tay trái của hắn đưa về phía tháp nhỏ, hoa văn trên bình Càn Khôn đột nhiên sáng bừng lên, không hề rơi xuống mà dừng ở giữa hai cái tháp, sau đó bắt đầu phát ra ánh sáng, hình thành một màn sáng màu vàng kim, hai ngọn tháp bị bao phủ ở bên trong.
Dương Bách Xuyên cảm nhận được một cỗ sức mạnh cường đại đang tiến vào trong bình Càn Khôn ...
Tiếng kêu la hoảng sợ lần lượt kêu lên.
“Tiểu tử, ngươi đang làm cái gì ...?
“Huhuhu ... sao lại thế này, tiểu tử này đang làm gì, lực lượng bên trong tháp nhỏ đang cạn đi nhanh chóng, thần hồn của chúng ta cũng yếu đi ... "
"Tiểu tử này cắn nuốt sức mạnh của chúng ta ... "
"Ngươi mau dừng lại ... "
Đôi phu thê Phong Vân Kiếm Thánh hoảng sợ la lên ...
Bọn họ không hề có sức phản kháng.
Lúc này, Dương Bách Xuyên như một người ngoài cuộc, hắn thờ ơ đứng nhìn.
Dương Bách Xuyên nhếch mép cười lạnh: "Haha ~ Phu thê hai người không phải tự xưng là Thánh Kiếm giả hay sao, phản kháng đi chứ ~ Còn muốn lừa gạt tiểu gia huyết tế phong ấn, sợ là hiến tế xong thì tiểu gia đây cũng không còn mạng, đáng tiếc, các người tính kế nhầm đối tượng rồi, ta đây có cách để xử lý các ngươi, đợi hút khô hai tháp nhỏ này ta sẽ hút thần hồn của các ngươi, lúc đó cái gì mà trận pháp thần văn tất nhiên sẽ bị phá bỏ, tiểu gia cũng có thể ra ngoài, còn mấy người chuẩn bị tiêu tan đi, hahaha ... "
Lúc này, trong lòng Dương Bách Xuyên rất sảng khoái ...
Phu thê Phong Vân Kiếm Thánh hoảng sợ mắng chửi, nhưng bọn họ cũng chỉ có thể làm được như vậy, bị bình Càn Khôn cắn nuốt, cả hai đều không thể phản kháng, kết quả cuối cùng thần hồn sẽ tiêu tan.
Dương Bách Xuyên không để ý tới phu thê Phong Vân Kiếm Thánh nữa, khi bình Càn Khôn bắt đầu cắn nuốt, kết cục của bọn họ đã định.
Ý thức của Dương Bách Xuyên tiến vào trong không gian Càn Khôn, hắn muon xem sự thay đoi noi nay, neu bình Can Khon can nuot sức manh của thap nhỏ thì chắc chắn sẽ thăng cấp, chim Thần Ma và cây Ngũ Lôi cũng có thể khôi phục ~
Dương Bách Xuyên rất mong đợi bình Càn Khôn thăng cấp.
Ý thức tiến vào trong không gian, Dương Bách Xuyên phát hiện nơi này đã có sự thay đổi.
Đây là cảm giác.
Hắn phát hiện sương mù xung quanh không gian Càn Khôn như đang lan rộng ra.
Đây là một phát hiện vui sướng, chứng minh bình Càn Khôn đang thay đổi ...
Trong một khoảnh khắc, Dương Bách Xuyên nhắm mắt lại cảm nhận, không gian tăng lên gấp đôi, hiện tại đã đạt tới trăm dặm.
Ba nơi kia cũng đã lớn hơn.
Núi Ngũ Lôi cao toi ba tram met, nui Linh Đao va hồ Long Ngư cũng vậy.
Trong lòng khẽ động, hắn nhìn cây Ngũ Lôi, quả nhiên đã có sự thay đổi, vốn đã héo úa nhưng nay lại mọc ra lá mới, rất nhanh ngọn cây đã mọc ra năm cái lá ngũ sắc, cây Ngũ Lôi đã được khôi phục.
Điều này khiến Dương Bách Xuyên vô cùng kích động, hơn nữa hắn phát hiện lá cây dường như lớn hơn, vậy thì chắc chắn uy lực sẽ tăng, đây là chuyện tốt, đồng nghĩa với việc thực lực hắn cũng được nâng cao.
Kế tiếp là Linh Đào trên núi Linh Đào, Dương Bách Xuyên cảm nhận linh khí dường như đã thay đổi, trở nên tinh khiết và giống lực tiên nguyên hơn ...
Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!