Lâm Phong có chiến tích hiển hách. Đầu tiên anh đã thể hiện tài năng của mình bằng khẩu kỹ điêu luyện như thần, sau đó chiến đấu với đội quân hàng trăm ngàn người, đoi đầu với Chan Long Chi Tử đoi trước, tham chí con giet chết liên minh Võ Thần Nam Lĩnh của Vu tộc, còn làm cho liên minh Nam Lĩnh phải nhượng bộ ba phần!
Mà bây giờ, Lâm Phong đã lĩnh hội được truyền thừa của các cường giả thời cổ, thực lực của anh nhất định cũng tăng lên vượt bậc. Rất có thể anh đã bước vào Hư Cảnh trong truyền thuyết ...
Đối phó với một Lư Quảng Tài không phải chuyện dễ như trở bàn tay à?
"Chết tiệt, tất cả là tại đồ chó Hàn Phi và Dược Tư Mạc, phá hỏng thời cơ tốt đẹp của tôi." Vẻ mặt Lư Quảng Tài lạnh lùng nhưng trong lòng lại không thèm quan tâm.
Xét từ đủ loại chiến tích của Lâm Phong, thực lực của người này ước chừng ở Hư Cảnh, mà vị đại nhân sau lưng mình lại là cường giả đến từ một thế giới khác, đã vượt qua phạm vi võ đạo.
Nếu Lâm Phong dám kiêu ngạo thì giết luôn.
"Vù ~"
Lâm Phong đang lơ lửng trên không trung khẽ động một chút đã xuất hiện bên cạnh Hàn Phi.
"Lâm đại nhân!" Hàn Phi lập tức cung kính vấn an.
"Ừm!" Lâm Phong khẽ gật đầu.
Mặc dù vừa rồi anh đang lĩnh hội kiếm đạo nhưng vẫn quan sát mọi thứ đang diễn ra xung quanh mình.
Bao gồm cả cái chết thảm thương vừa rồi của Dược Tư Mạc, anh cũng nhìn thấy.
Dược Tư Mạc là một vị lao tiền bối đức cao vọng trọng, những người có thành tựu sẽ giúp ích cho thiên hạ, câu này ám chỉ những người như Dược Tư Mạc.
Nhưng bây giờ Dược lão lại chết thảm ở đây vì giúp anh ...
Điều này khiến trong lòng anh sinh ra lửa giận vô biên.
"Cậu chính là Lâm Phong?" Lúc này, Lư Quảng Tài ngạo nghễ nói.
"Ông biết mình đã làm chuyện ngu xuẩn đến dường nào không?" Lâm Phong nói với vẻ mặt không chút biểu cảm.
"Biết thì sao? Không biết thì sao? Lâm Phong ơi là Lâm Phong, hiện tại thế đạo đã thay đổi, bây giờ Vân Xuyên không phải thiên hạ của Khẩu Kỹ Vương như cậu nữa." Lư Quảng Tài cười nhạo.
Lâm Phong nghe vậy, trong mắt hiện lên một tia lạnh lẽo, trực tiếp cách không đưa tay ra bắt lấy Lư Quảng Tài.
"Không biết điều!"
Nụ cười trên mặt Lư Quảng Tài lập tức biến mất, ông ta móc từ trong ngực ra một tấm phù hiệu màu tím, khác hẳn với tấm phù hiệu trước đó.
Đây chính là bùa hộ mệnh mạnh nhất mà vị đại nhân kia cho ông ta.
Và theo như lời của vị đại nhân kia, lá bùa này đã dung hợp một giọt tinh huyết của hắn, đủ để giết chết một cường giả Hư Cảnh.
"Ongg!'
Một nguồn năng lượng cực kỳ đáng sợ bùng phát từ lá bùa màu tím. Linh lực cuồng bạo càn quét ra như sóng thần, làm cho không gian nơi đám người đang đứng cũng bắt đầu hỗn loạn.
Nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả người vây xem ở đó đều không khỏi lộ vẻ kinh hãi.
Giờ phút này, ngay cả một con lợn cũng có thể đoán được, trước đó, khi Lư Quảng Tài đối phó bọn họ đã có phương án dự phòng.
Lá bùa màu tím này mới là át chủ bài mạnh nhất của Lư Quảng Tài.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!