Lọc Truyện

Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Lâm Phong (FULL)

Lúc này, những Ma Thần Vệ còn lại thấy thế thì sắc mặt đồng loạt lạnh đi, mang theo sát khí ngút trời, đồng loạt tấn công về phía Lâm Phong!

Đừng có nói công bằng hay không công bằng gì ở đây.

Bọn chúng chỉ muốn hợp sức vây công, nhất quyết phải đẩy Lâm Phong vào chỗ chết!

"Đừng mà, dừng tay!"

Nhóc ăn mày hoảng hốt, vội vàng lên tiếng ngăn cản.

Nhưng đám Ma Thần Vệ này nào có ý định nghe lời, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện ngay trước mặt Lâm Phong.

"Tiêu rồi!"

Sắc mặt nhóc ăn mày tái nhợt, trong lòng không ngừng tự trách.

No cảm thấy mình đã liên luy đen ông chu Nhân tộc xấu xí nhưng lại có nét đáng yêu kia ...

Nhưng ngay khoảnh khắc tiếp theo.

Cảnh tượng diễn ra trước mắt đã khiến nó hoàn toàn chết lặng.

Đối mặt với vòng vây của đám Ma Thần Vệ, Lâm Phong chẳng những không hề tỏ ra hoảng sợ, mà ngược lại, trên mặt anh còn nở một nụ cười khát máu, giọng nói lạnh lẽo vang lên:

"Nếu bọn mày đã muốn chết đến vậy, thì tao sẽ thành toàn cho!"

"Vù~"

Anh lại chủ động xuất kích, mỗi quyền hạ gục một tên, chỉ trong vòng mười mấy giây ngắn ngủi, toàn bộ đầu của đám Ma Thần Vệ đã bị anh đấm cho tan tành ...

"Bụp! Bụp! Bụp!"

Chẳng khác nào dưa hấu vỡ nát.

Đám Ma Thần Vệ vốn hung hãn vô song, thực lực cường đại, cứ thế bỏ mạng thê thảm ngay tại chỗ.

Máu tươi bắn tung tóe, thi thể nắm ngổn ngang khắp nơi, cảnh tượng thảm khốc không nỡ nhìn!

Sau khi xử lý gọn đám Ma Thần Vệ, Lâm Phong lại lao tới, một chân giẫm lên mặt gã đàn ông cầm đầu, lạnh lùng hỏi:

"Mày nói xem, có phải mày rất thiếu đánh, rất đê tiện không?"

"Tao ... "

"Rắc!"

Gã đàn ông cầm đầu vừa hé miệng, đã bị Lâm Phong một cước đạp nát chân ohải.

Cơn đau dữ dội khiến gương mặt gã trở nên dữ tợn, trán rịn đầy mồ hôi lạnh, nhưng dù đau đớn như vậy, gã vẫn không hề kêu la một tiếng, mà gắn giọng rống lên từng chữ:

"Mày có biết tao là ai không? Tao là hộ vệ thân cận của Ma Chủ!"

Lâm Phong khẽ nheo mắt.

Nghe đồn, tộc trưởng của Ma Thần Tộc chính là Ma Chủ!

Một tồn tại như Ma Chủ cũng gần như tương đương với những kẻ đánh cờ trong truyền thuyết rồi!

Vậy nên, nếu những gì gã này nói là sự thật, thì thân phận và địa vị của gã quả thực rất đáng gờm ...

Gã đàn ông cầm đầu thấy Lâm Phong có vẻ mặt như vậy, tưởng rằng anh đã sợ hãi, bèn cười gắn nói:

"Nếu mày biết điều thì mau thả tao ra, sau đó dập đầu xin lỗi, tao có thể xem xét ... "

"Bụp!"

Lâm Phong giẫm mạnh chân xuống, trực tiếp nghiền nát đầu của đối phương!

"Thằng ngu!"

Lâm Phong cười khẩy liên hồi.

Ra vẻ ta đây với anh à?

Lâm Phong ghét nhất là loại người mở miệng ra nói mấy lời cay độc đe doạ, muốn dùng nó để uy hiếp anh.

Đối với loại người đó.

Lâm Phong mà giết được thì tuyệt đối sẽ không tha!

Dám vênh váo trước mặt Lâm Phong này à, Lâm Phong tao còn ngầu hơn mày nhiều đó!

Chứng kiến cảnh Lâm Phong chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã tàn sát sạch sẽ toàn bộ đám Ma Thần Vệ, nhóc ăn mày đứng cách đó không xa hoàn toàn sững sờ.

Giờ phút này.

Hình ảnh ông chú vốn xấu xí nhưng có nét đáng yêu trong mắt nó bỗng trở nên cao lớn lạ thường ...

"Oa, thì ra chú lợi hại như vậy!"

Nhóc ăn mày đột nhiên lao tới, níu lấy cánh tay Lâm Phong, vẻ mặt kích động

nói.

Lâm Phong nhìn nhóc ăn mày, không nói lời nào.

Nhóc ăn mày vô thức rùng mình một cái, vội vàng buông cái tay đang níu cánh tay Lâm Phong ra.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!